Giáo dục

Soạn bài Bàn luận về phép học ngắn gọn, đầy đủ nhất

Văn bản Bàn luận về phép học đã bàn luận về phương pháp học tập đúng đắn. Hôm nay, Trường Cao Đẳng Kiên Giang sẽ cung cấp tài liệu Soạn văn 8: Bàn luận về phép học.

1. Soạn văn Bàn luận về phép học chi tiết

I. Trả lời câu hỏi

Câu 1. Phần đầu tác giả nêu mục đích chân chính của việc học. Mục tiêu này là gì?

Nêu mục tiêu học tập “Đồ trang sức không được cắt gọt, không được làm thành đồ vật; người không học thì không biết Đạo”: đây là chân lý của sự học có từ ngàn xưa, qua con đường học tập mà con người sẽ trưởng thành và thành người có đức.

Câu 2. Tác giả đã phê phán những thói hư, lối học tồi nào? Tác dụng của cách học này là gì?

– Phê phán lối học hình thức: “Người đời vội học theo lối hư vinh, không còn biết đến ba cõi năm cõi”

– Cái ác của lối học sai, lối học sai là làm cho kẻ trên người dưới “trọng thần nịnh hót”, tất cả đều thích chạy, khom lưng, không có bản chất, dẫn đến cảnh “nước mất, nhà tan”. của những ngôi nhà”. .

Câu 3. Để khuyến học, Nguyễn Thiếp đã khuyên vua Quang Trung thực hiện những chính sách gì?

Để khuyến học, Nguyễn Thiếp đã khuyên vua Quang Trung thực hiện những chính sách sau:

– Thăng tiến tuần tự, từ dưới lên trên.

– Học rộng, suy nghĩ sâu, biết tổng kết cơ bản, cốt yếu nhất.

– Học phải kết hợp với hành. Học không chỉ để biết mà còn để làm.

Câu 4.  Bài tấu có đoạn bàn về “phép học”, đó là những “phép học” nào? Tác dụng và ý nghĩa của những phép học ấy? Từ thực tế việc học của bản thân, em thấy phương pháp học tập nào là tốt nhất? Vì sao?

“Những phép học” đó là:

  • Từ đơn giản đến phức tạp: học bồi lấy gốc.
  • Từ thấp đến cao: tuần tự tiến lên Tứ thư Ngũ kinh, Chư sử.
  • Từ lý thuyết đến thực hành: học kết hợp với thực hành.

– Tác dụng, ý nghĩa: Thực hiện theo phương pháp học tập này, người học có thể “lập công”, lấy những gì học được đem lại sự “ổn định”, “phồn vinh” cho đất nước.

– Từ cách học của bản thân, tôi thấy cách học tốt nhất là học từ cái cơ bản rồi mới đến cái phức tạp. Học phải đi đôi với hành thì việc học mới trôi chảy và bổ ích.

Câu 5. Xác định thứ tự lập luận trong đoạn văn bằng sơ đồ.

Mục tiêu học tập – Phương pháp học tập – Lợi ích học tập

 

II. Luyện tập

Phân tích sự cần thiết và tác dụng của phương pháp “học đi đôi với hành”.

Gợi ý:

Đầu tiên, cần hiểu “học” là quá trình tiếp thu kiến ​​thức, lý thuyết và suy luận. Còn “thực hành” là nói đến quá trình áp dụng lý thuyết đã học vào thực tế cuộc sống và công việc. Như vậy, phương pháp “learning by doing” là sự kết hợp hoàn hảo giữa nhận thức và hành động của con người, tạo nên tính thực tiễn, bổ sung cho nhau, mang lại ý nghĩa và kết quả học tập. Nếu chỉ học lý thuyết mà không thực hành, bạn sẽ sa vào lý thuyết suông, không thể nắm bắt được ý nghĩa sâu xa hơn bằng thực hành. Hoặc chỉ thực hành mà không học lý thuyết sẽ rất dễ mắc sai lầm. Học đi đôi với hành thực sự cần thiết và bổ ích cho mọi người. Tuy nhiên, trên thực tế, phương pháp này ở nước ta chưa được coi trọng nên chất lượng giáo dục chưa được nâng cao. Vì vậy, cần xác định tốt mục tiêu học tập và thường xuyên áp dụng phương pháp “vừa học vừa làm” để việc học có ý nghĩa.

 

2. Soạn văn Bàn luận về phép học ngắn gọn

I. Tác giả

– Nguyễn Thiếp (1723 – 1804) tự Khai Xuyên, hiệu là Lã Phong Cư Sĩ.

– Người đương thời gọi ông là La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp.

– Quê quán: Làng Mật Thôn, xã Nguyệt Ao, huyện La Sơn (nay thuộc huyện Đức Thọ) tỉnh Hà Tĩnh.

– Ông là người “học rộng, hiểu sâu, chí khí trong sáng”.

– Ông làm quan thời Lê, sau về dạy học.

– Ông từng được vua Quang Trung mời ra giúp triều Tây Sơn, góp phần xây dựng đất nước về mặt chính trị.

– Tác phẩm tiêu biểu: La Sơn Tiên Thiết, Hành Âm Di Văn…

 

II. Tác phẩm

1. Hoàn cảnh sáng tác

– Nói về việc học là đoạn trích trong bài tâu vua Quang Trung tháng 8/1791 của Nguyễn Thiếp.

2. Thể loại

– Tấu là một loại thư của quan lại, thần dân gửi lên vua chúa để trình bày sự việc, ý kiến, đề nghị từ xưa.

– Tấu có thể viết bằng văn xuôi hoặc văn vần.

3. Bố cục

Gồm 3 phần:

Phần 1: Từ đầu đến “Nước mất nhà tan đều do những điều tệ hại ấy”: Mục đích của việc học.

Phần 2: Tiếp đến “Xin chớ bỏ qua”: Bàn luận về cách học.

Phần 3: Còn lại: Tác dụng của việc học

4. Tóm tắt

Nói đến học đưa đến mục đích thực sự là học để trưởng thành, để làm người có đạo đức. Cách học đúng là bắt đầu từ những kiến ​​thức cơ bản, nền tảng, tiến dần từ dưới lên trên, học rộng, hiểu sâu, tóm tắt những điều cơ bản nhất, cốt yếu nhất. Hơn nữa, học phải kết hợp với hành. Học không chỉ để biết mà còn để làm. Điều này sẽ thúc đẩy đất nước có nhiều nhân tài, một chế độ mạnh mẽ và một quốc gia thịnh vượng.

 

III. Đọc – hiểu văn bản

1. Mục đích của việc học

– Khái quát về mục tiêu học tập “Ngọc không mài, không thành đồ vật; người không học, không biết rõ đạo: đây là chân lý của sự học có từ xa xưa, qua con đường học tập mà con người sẽ trưởng thành và thành người có đạo đức.

– Phê phán lối học hình thức:  “Người ta đua nhau lối học hình thức nhằm cầu danh lợi, không còn biết tam cương ngũ thường”

– Cái ác của lối học sai lầm, sai lầm là làm cho kẻ trên người dưới “trọng thần nịnh hót”, ai cũng thích chạy chọt, luồn cúi, vô chất, dẫn đến cảnh “nước mất, nhà tan”.

=> Bàn luận sâu sắc, nghiêm túc, xác đáng với tầm nhìn xa trông rộng, tràn đầy nhiệt huyết với đất nước.

2. Bàn luận về cách học

Tác giả cũng trình bày quan điểm tích cực của mình về chính sách phát triển học tập hiệu quả:

  • Lúc đầu, anh học tiểu học để tìm về cội nguồn.
  • Tuần tự học Tứ thư, Ngũ kinh, Truyện ký.
  • Nghiên cứu rộng rãi và sau đó tóm tắt ngắn gọn, dựa trên những gì bạn học được.

=> Về nội dung học, tác giả vẫn theo truyền thống cũ, không đưa ra cái gì mới mà chủ yếu cải cách phương pháp học.

3. Tác dụng của phép học

– Mục đích học chân chính, cách học tích cực sẽ là cơ sở vững chắc cho đạo học, bồi dưỡng được nhân tài cho quốc gia.

=> Tin tưởng rằng, học chân chính nhất đinh trường tồn và cũng gửi gắm niềm hi vọng về tương lai tốt đẹp của đất nước.

Câu 1. Phần đầu tác giả nêu khái quát mục đích chân chính của việc học. Mục đích đó là gì?

Phần đầu tác giả nêu khái quát mục đích chân chính của việc học. Mục đích đó là “Ngọc không mài, không thành đồ vật; người không học, không biết rõ đạo”.

Câu 2. Tác giả đã phê phán những lối học lệch lạc, sai trái nào? Tác hại của lối học ấy là gì?

– Phê phán lối học hình thức: “Người ta đua nhau lối học hình thức nhằm cầu danh lợi, không còn biết tam cương ngũ thường”

– Tác hại của lối học: “ không còn biết đến tam cương, ngũ thường. Chúa tầm thường, thần nịnh hót. Nước mất, nhà tan đều do những điều tệ hại ấy”.

Câu 3. Để khuyến khích việc học, Nguyễn Thiếp khuyên vua Quang Trung thực hiện những chính sách gì?

Để khuyến khích việc học, Nguyễn Thiếp khuyên vua Quang Trung thực hiện những chính sách sau:

  • Tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ kinh, chư sử.
  • Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm.

Câu 4. Bài tấu có đoạn bàn về “phép học”, đó là những “phép học” nào? Tác dụng và ý nghĩa của những phép học ấy? Từ thực tế việc học của bản thân, em thấy phương pháp học tập nào là tốt nhất? Vì sao?

“Những phép học” đó là:

  • Từ đơn giản đến phức tạp: học bồi lấy gốc.
  • Từ thấp đến cao: tuần tự tiến lên Tứ thư Ngũ kinh, Chư sử.
  • Từ lý thuyết đến thực hành: học kết hợp với thực hành.

– Tác dụng, ý nghĩa: Thực hiện theo phương pháp học tập này, người học có thể “lập công”, lấy những gì học được đem lại sự “ổn định”, “phồn vinh” cho đất nước.

– Từ cách học của bản thân, tôi thấy cách học tốt nhất là học từ cái cơ bản rồi mới đến cái phức tạp. Học phải đi đôi với hành thì việc học mới trôi chảy và bổ ích.

Trên đây Trường Cao Đẳng Kiên Giang vừa giới thiệu tới bạn đọc bài viết Soạn bài Bàn luận về phép học ngắn gọn, đầy đủ nhất. Mời các bạn tham khảo!

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button