Giáo dục

Cảm nghĩ về một nhân vật ấn tượng trong Đất rừng phương Nam hay nhất

Cảm nghĩ về một nhân vật ấn tượng trong Đất rừng phương Nam như thế nào? Cùng tham khảo bài viết dưới đây của Trường Cao Đẳng Kiên Giang nhé.

Nêu cảm nghĩ về một nhân vật ấn tượng trong Đất Rừng Phương Nam sẽ giúp các em nêu được những tình cảm, cảm xúc của mình đối với những nhân vật trong tác phẩm.

 

1. Nêu cảm nghĩ về một nhân vật ấn tượng trong Đất Rừng Phương Nam: nhân vật An

Sau khi đọc đoạn trích Đất Rừng Phương Nam, em rất ấn tượng với nhân vật An bởi vẻ đẹp phẩm chất con người của An. An là một cậu bé yêu thiên nhiên và có những cảm nhận nhanh nhẹn, tinh tế. Dưới đôi mắt của An, núi rừng hiện lên thể thơ mộng, trong trẻo, ánh sáng trong vắt nắng bốc hương hoa tràm ngây ngất, gió cũng bắt đầu thổi lao xao. An còn là một người chịu khó học hỏi và yêu thích khám phá, tìm hiểu mọi thứ xung quanh. Trong quá trình đi săn ong với tía nuôi. An luôn nhớ về những lời má nuôi kể. An cũng rút ra được những điểm độc đáo trong cách thuần hóa ong rừng của người dân vùng U Minh. Chỉ với những lời nói, hành động nhà văn Đoàn Giỏi, đã làm nổi bật lên vẻ đẹp phẩm chất tính cách của An nhân vật chính cũng là nhân vật trung tâm của tác phẩm. Qua nhân vật em cảm nhận được sự am hiểu cũng như yêu mến của Đoàn Giỏi đối với thiên nhiên, con người phương Nam.

 

2. Nêu cảm nghĩ về một nhân vật ấn tượng trong Đất Rừng Phương Nam: nhân vật An

 Đất Rừng Phương Nam là một tiểu thuyết của nhà văn Đoàn Giỏi viết về cuộc đời phiêu bạt của cậu bé tên An với bối cảnh là vùng đất miền Tây Nam Bộ, nơi có những con người hiếu khách, yêu nước và kiên cường. Tác phẩm được viết vào những năm 1945 sau khi thực dân Pháp quay lại xâm chiếm Nam Bộ. Khi đọc hết quyển sách em đã cảm nhận được vẻ đẹp và tinh thần bất khuất sống của nhân dân ta. Đặc biệt là nhân vật An. Chính môi trường khắc nghiệt lúc đó đã tôi luyện  An, một cậu bé mới chỉ 14 tuổi thành một người can đảm, có chí lớn. An thích phiêu lưu và mạo hiểm với những trò chơi như câu rắn, lấy tổ ong, theo tía săn cá sấu. Tuy nhiên bên cạnh sự rắn rỏi thì An cũng có những phút giây hồn nhiên ở độ tuổi của mình: mải mê xem hát nên bị chuyển bỏ lại, theo đám bạn mò ốc nên lạc gia đình. Ở An ta thấy hội tụ đầy đủ rõ nét chung của thiếu nhi thời chiến, còn là tấm gương đáng để học hỏi trong thời đại ngày nay.

 

3. Nêu cảm nghĩ về một nhân vật ấn tượng trong Đất Rừng Phương Nam: nhân vật Cò

Qua đoạn trích Đất Rừng Phương Nam, em thích nhất là nhân vật Cò. Khác với An, Cò hiện lên với vẻ hoạt bát, nhanh nhẹn sáng rạng. Cò có thể đội cái thúng to tướng, trong thúng đựng một vò nước, mấy gói cơm nắm và cái áo ướt mồ hôi nó vừa cởi ra cuộn lại trên thủng úp chiếc nón lá rách. Cò sinh ra và lớn lên ở vùng núi U Minh nên đã quá quen thuộc với địa hình nơi đây nên em không hề cảm thấy hề hấn gì “cặp chân của nó như bộ dò lại nội chất này trong rừng còn chả mùi gì nữa là”. Chúng ta có thể thấy Cò cũng là người am hiểu và có hiểu biết về rừng. Cậu chỉ cho An về khoảng cách giữa hai cây tràm nhằm giúp an xác định được kéo các ong trên cành cây. Với cách sử dụng ngôi kể thứ nhất, xưng tôi, cùng nghệ thuật xây dựng nhân vật thông qua lời nói hành động tác giả đã khắc họa thành công nhân vật Cò, một cậu bé tiêu biểu cho con người Đất Rừng Phương Nam.

 

4. Nêu cảm nghĩ về một nhân vật ấn tượng trong Đất Rừng Phương Nam: nhân vật Giang

Trong tác phẩm Đất Rừng Phương Nam em ấn tượng nhất với nhân vật Giang, cô gái 17 tuổi. Cô về nơi đơn vị của cha công tác để ăn tết. Một cô gái 17 tuổi hồn nhiên, vô tư đã gặp anh tân binh ở giếng nước của làng. Khi chàng trai gọi tên mình để mượn gầu, cô gái đã sẵn sàng và chưa kịp ngạc nhiên vì sao anh lại biết tên mình. Với tính cách của người Hà thành cô không ngần ngại kéo gầu múc nước hồ. Cô còn rửa tay rồi kỳ chân giúp anh. Đó là một hành động táo bạo nhưng cũng rất hợp hoàn cảnh cũng như tâm lý của nhân vật. Ở lứa tuổi thiếu niên mới lớn, với tính cách cởi mở, dễ gần đó là điều dễ hiểu. Hơn nữa anh chàng tân binh cũng không biết dùng dây gầu và tay chân anh lấm lem hết cả. Cuộc gặp gỡ rất nhanh đó và bản thân mình đã trải qua nhiều cung bậc cảm xúc từ chủ động làm quen đến ngạc nhiên ngây người, đứng yên  trước cô gái hồn nhiên ấy.

 

5. Nêu cảm nghĩ về một nhân vật ấn tượng trong Đất Rừng Phương Nam: nhân vật Giang

Từ điểm nhìn của những nhân vật khác, em thấy trong đoạn trích Đất Rừng Phương Nam Giang hiện lên trong tác phẩm thật gần gũi, chân thực. Giang mang vẻ đẹp của một người con gái Việt Nam dịu dàng, tốt bụng, ân cần, trong trắng. Khi thấy anh tân binh chân tay lấm lem. Cô không sối cho tôi tự gột mà cúi mình xuống, một tay như dầu nước dội nhè nhẹ, một tay cô cọ bùn đất ở bàn chân, ngón chân, bắp chân tôi cô còn kì cho tôi cả đôi dép đúc. Đó là điều đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng của nhân vật “tôi” làm cho tôi ngây ra, đứng yên, giữ mặt và cảm nhận cái ân tình hồn nhiên và bất ngờ ấy. Đây cũng là chi tiết khiến em vô cùng yêu mến và ấn tượng với nhân vật Giang, một nhân vật nữ nổi bật trong truyện.

 

6. Nêu cảm nghĩ về một nhân vật ấn tượng trong Đất Rừng Phương Nam: nhân vật Giang

Trong tác phẩm Đất Rừng Phương Nam, em ấn tượng với nhân vật Giang. Giang hiện lên với vẻ tốt bụng, ân cần. Cô đã rửa chân cho anh tân binh “không cho tôi tự cột, mặc khối mình xuống một tay nghiêng gầu nước dội nhè nhẹ, một tay cô cọ bồn đất ở bàn chân, ngón chân, bắp chân tôi. Cô cọ kỹ cho tôi cả đôi dép đúc”. Đến giờ cơm Giang còn thể hiện sự mến khách của mình bằng cách mời cơm “có cơm mà, để em dọn mời anh”, “Giang nhắc  tôi chịu khó chờ cô xuống bếp hâm lại cơm canh mà ăn uống cho chắc dạ và nóng sốt” thậm chí Giang còn nhờ bố xin cho anh tân binh vào muộn giờ điểm danh. Đặc biệt nhất là chi tiết cô xin bố để lại xe đạp để đưa nhân vật “tôi” về đơn vị. Điều đó cho thấy cô là một người vô cùng nhiệt tình, chu đáo. Ngay cả khi đã lâu không gặp cô luôn nhắc về cậu Hùng với bố và nhờ ông gửi đến anh tân binh tấm ảnh của mình. Có thể thấy Giang mang vẻ đẹp tiêu biểu của người con gái Việt Nam dễ thương, nhẹ nhàng và nhiệt tình.

 

7. Nêu cảm nghĩ về một nhân vật ấn tượng trong Đất Rừng Phương Nam: nhân vật bố Giang

Một trong những nhân vật ấn tượng nhất trong tác phẩm Đất Rừng Phương Nam của nhà văn Đoàn Giỏi đó là nhân vật bố của Giang, một người lính, cũng là một người cha tuyệt vời. Từ những chi tiết trong văn bản, em đã cảm nhận được bố của Giang là người rất kỷ luật, nghiêm khắc. Ngay khi vừa gặp nhân vật “tôi” ông đã hoài nghi và đặt ra những câu hỏi liên tiếp khiến nhân vật “tôi” bối rối. Khi thấy anh tân binh nói mình chuẩn bị đến giờ điểm danh, ông luôn nhắc nhở phải về cho kịp giờ “nhưng rồi phải báo cho nên vẫn phải về kịp trước điểm danh rõ chưa”, “Đừng có để bạn phạm kỷ luật, hai đứa khẩn trương cơm nước đi”. Khi thấy con gái nũng nịu, ông cũng hết sức yêu chiều và quan tâm con. Ông sẵn sàng để xe ở nhà cho con gái chở anh tân binh về đơn vị và nhắc nhở con trên đường về phải cẩn thận và  gửi lời chào đến “tôi”. Đó là tình cảm chân thành, nồng hậu mà người bố dành cho người con gái thân yêu. Thông qua nhân vật bố Giang em càng hiểu thêm được tình cảm gia đình, đồng đội thiêng liêng mà tác giả muốn gửi gắm đến người đọc.

Trên đây là một số mẫu nêu cảm nghĩ về một nhân vật ấn tượng trong Đất Rừng Phương Nam Trường Cao Đẳng Kiên Giang xin gửi tới bạn đọc. Mong rằng bài viết trên là tài liệu tham khảo hữu ích dành cho bạn. Cảm ơn bạn đã quan tâm theo dõi. Chúc các bạn học tốt.

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button